Adam hiên ngang đi về phía đằng sau chuồng ngựa và quay vào
văn phòng nhỏ của trang trại, được xây trong chỗ từng là một khu chuồng ngựa
khác. Anh ngồi vào đằng sau chiếc bàn mà người quản lý trang trại thường ngồi.
Mặc dù vậy, chết tiệt là hôm nay anh thấy vui mừng rằng Sam đang ở một nơi nào
đó bên ngoài trang trại. Travis dừng lại ở ngưỡng cửa, nghiêng vai tựa vào
thành cửa và nhìn anh “Anh thực sự thích trở thành thằng khốn nạn thế ư?”
“Đừng có xía vào”. Adam gác một bên ủng lên góc bàn làm việc
và khoanh tay trước ngực. Anh vẫn còn cảm giác được mùi vị của Gina Gina và điều
đó thật không hay ho. Anh không định hôn nàng. Nhưng chết tiệt là nàng đã kích
động anh khiến anh không thể khống chế được bản thân mà chạm vào nàng.
Từ khi trở về từ Vegas, anh đã cố hết sức mình để tránh dành
thời gian bên nàng. Nếu anh cố gắng làm cho mình đủ bận rộn, gần như có thể giả
vờ rằng nàng chẳng hề sống ở đây. Và sẽ chẳng có gì thay đổi trong cuộc đời
anh. Anh trở lại với guồng quay đều đặn hàng ngày của mình. Nhưng mỗi buổi chiều,
đầu óc anh lại trôi đi với những ý nghĩ về nàng. Cơ thể anh bắt đầu khao khát.
Và hàng đêm, anh cuốn vào nàng với niềm đam mê bất tận.
Anh đã không tính đến điều này. Đã không lên kế hoạch bị sự
hiện diện của Gina gây ảnh hưởng tới. Đây chỉ là việc thực hiện một thỏa thuận
khác. Một món hời.
Nhưng nàng lại len lỏi
theo cách của chính mình vào tâm trí anh, vào cuộc sống của anh, với một thỏa
thuận được đảm bảo và điều ấy làm phiên anh nhiều hơn một chút.
“Gina xứng đáng được hưởng điều xứng đáng hơn cách anh đối xử
với chị ấy”
Adam bắn ánh nhìn về phía Travis qua đôi mắt hẹp dài mà lẽ ra
đã nướng chín anh chàng tại chỗ. Đương nhiên Travis không bị ảnh hưởng. “Tất cả
những chuyện giữa anh và Gina chỉ đơn giản là giữa Gina và anh.” Adam nói.
Travis đứng thẳng lên, tiến vào trong phòng và đẩy chân Adam
ra khỏi mép bàn làm việc rồi ngồi xuống ghế. Một bên lông mày anh nhướn lên và
một góc miệng anh nhếch lên tạo thành nụ cười nửa miệng “Chị ấy đang lại gần
anh đấy.”
“Không” Adam nói dối “Cô ấy không hề.”
“Chị ấy có thể nếu anh để điều đó xảy ra”
“Và tại sao anh phải làm thế?” Adam nắm chặt các ngón tay đến
mức chúng trở nên trắng bệnh.
”Để em trả lời câu hỏi đấy bằng một câu hỏi khác nhé. Anh có
thực sực muốn sống như một thầy tu cả đời không?” Travis chất vấn. “Anh muốn
kìm hãm bản thân mình tại cái trang trại này ư? Xa lánh tất cả mọi người trừ em
và Jackson?”
Adam hít sâu và từ từ, cố gắng ghìm cương cơn nóng giận bùng
nổ bên trong “Anh không xa lánh ai cả. Anh đang làm việc. Trang trại đòi hỏi cần
nhiều thời gian cho nó và “
“Hãy nói điều đó với người khác ấy,” Travis dễ dàng cắt lời
anh “Em cũng lớn lên ở đây. Em biết cần gì để quản lý nơi này. Em không thấy Bố
làm gì năm này qua năm khác chắc?"
“Cha không có kế hoạch dành cho nó như anh”
“Đúng vậy,” Travis hòa nhã đồng tình “Cha cũng muốn có cuộc sống
của mình”
“Anh có cuộc sống của anh”
Travis mỉm cười và gật đầu. “Sau khi nhìn thấy nụ hôn lúc
nãy, em đoán anh chỉ thử một lần mà thôi. Nhưng đấy là nếu anh đã không ghì chị
ấy như thế.
Adam cau mày nhìn lại anh. “Có lý do tại sao hôm nay em đến
đây không? Hoặc em chỉ muốn ở đây để trở
thành một cái gai khác trong chân anh?”
“Vụ cái gai lôi cuốn đấy , em thừa nhận. Nhưng em có lý do.”
Đứng dậy, đút hai tay vào túi quần màu đen của anh, Travis nói tiếp “Em sẽ lấy
một trong những chiếc phản lực của gia đình đi Napa trong một vài tuần.”
“Chúc chuyến đi tốt đẹp” Adam đứng đó và nói “Nhưng chuyện đó
liên quan gì đến anh?"
“Chỉ muốn cho anh biết thôi. Ở đó có nhà máy sản xuất rượu
vang và có một vài thứ thú vị với loại rượu Cabernets. Muốn xem xem em có tìm
hiểu được gì về quy trình của họ không."
”Vậy tại sao khi em làm cái gì đó liên quan đến vườn nho thì
được, còn khi anh tập trung vào trang trại thì anh lại trở thành người ẩn dật?”
“Bởi vì …” Travis cười toe toét “ … Em
cũng dành thời gian cho các quý cô nữa. Em không sống và chết với những luống
nho, Adam. Bây giờ anh đã tái hôn, có lẽ cũng đến lúc anh nhớ rằng cuộc đời còn
nhiều thứ hơn cái trang trại quỷ sứ này."
“Em biết chính xác lý do anh lại tái
hôn. Đừng để nó đi xa hơn bản chất của vấn đề.”
“Điều đó không có nghĩa là anh không thể
để nó đi xa hơn chứ. Cả hai người.”
“Không thích.”
“Nhưng bởi vì anh và Monica …” Travis khựng ngay lại khi mặt
Adam trở nên tím tái. “Tốt thôi. Chúng ta sẽ không nói về nó nữa. Mặc dù vậy
anh nên …”
“Bây giờ anh không cần điều trị tâm lý đâu.”
“Đừng quá chắc chắn thế,” Travis tiếp tục nói “Cứ tiếp tục đi
Adam. Chôn vùi tương lai của anh vì quá khứ. Nhưng …” Anh hơi xoay người lại để
nhìn về trang trại phía bên kia hàng rào. “Chết tiệt, Adam, anh xứng đáng với
những thứ tốt hơn.”
Anh không muốn nói thêm bất cứ gì về chủ đề này, “Không phải
em còn phải đi quyến rũ một nhà sản xuất rượu à?”
“Em đang làm thật mà.” Travis hướng ra phía cửa và dừng lại
trên ngưỡng cửa “Nhưng hãy làm cho em một việc trong khi em đi vắng nhé?”
“Còn tùy.”
“Cố gắng đừng biến mình thành thằng khốn nạn mọi lúc nhé. Hãy
tạo cho Gina một cơ hội. Tạo cho chính anh một cơ hội được không anh?”
Khi Travis đi rồi, Adam không thể giải quyết được việc gì. Anh
đi đi lại lại trong khoảng không gian chật hẹp của phòng làm việc và lắng nghe
những âm thanh từ phía sân. Tiếng loảng xoảng của móng guốc lên một chiếc cổng
bằng kim loại, tiếng hí đầy hồi hộp, tiếng cười vui mừng của Gina.
Anh dừng lại bất chợt, tập trung và âm thanh mê hoặc rất gần ấy.
Và anh tự nhủ rằng cho dù anh cảm nhận thế nào về Gina thì một
khi nàng có thai thì thỏa thuận đã xong. Cuộc hôn nhân này sẽ chấm dứt. Nàng sẽ
ra đi và anh vẫn sẽ tiếp tục sống.
Bất kể Travis nghĩ gì, ở đây không có hy vọng hay tương lai.
Nhưng Adam đã tự chứng minh với bản thân mình rằng anh đơn giản là loại đàn ông
không dành cho hôn nhân.
---------------***********----------------
Tối thứ 7 chắc mình không có nhà nên tung hàng trước cho mọi người ôm ấp đêm mưa lạnh. :D
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét