"Quân hôn bí mật" ; "Chào anh đồng
chí Trung tá" & "Chuyện dũng cảm nhất"
Ba tác phẩm đã được edit hoàn của Scotland Chiết
Nhĩ Miêu (hay Mèo Folk Scotland). Mình viết một chút cảm nhận dựa vào 3 bản
edit "Chào anh đồng chí trung tá" của lacmathunnie; "Quân hôn bímật" của devilangel và "Chuyện dũng cảm nhất" của VyVy.
Mèo Folk Scotland là tác giả có văn phong và
cách xây dựng tác phẩm mình khá thích. Không biết tác giả này đã viết bao nhiêu
tác phẩm, nhưng ba truyện mình đã đọc có một số điểm chung nhất định, chắc cũng
có thể xem như lối viết của tác giả:
- Cả ba truyện đều ít nhiều liên quan đến quân
nhân. Cố Hoài Việt & Cố Hoài Ninh đều là quân nhân ( Có người gọi là Cố
Hoài Trữ, chân tướng thế nào mình không rõ, nhưng vì đọc Hoài Ninh quen rồi nên
cứ gọi thế). Cha của Diệp Dĩ Trinh và ông ngoại của Lương Hòa là Diệp lão tướng
quân. Cha của Nghiêm Chân là quân nhân. Ông nội của Ôn Nhiễm là Ôn lão tướng
quân.
Cái này thì do 3 truyện có liên quan đến nhau
nên cũng khó tránh. Mà cũng do dạo này nhiều fan nữ đang hứng thú với đề tài
quân nhân nên nhiều editor chọn kiểu truyện này.
- Cốt truyện dàn trải, tình tiết nhẹ nhàng, sâu
lắng. Không quá hàm súc hay giật gân. Nhưng độ dài cũng vừa phải. Ít nhất cũng
không đến mức phải chia làm mấy quyển hay bị hẫng.
- Ba nhân vật nữ đều không có một gia đình đầy
đủ hạnh phúc, từ nhỏ đã thiếu thốn tình yêu thương của cha hoặc mẹ. Về sau này
chuyện gia đình cũng còn rất nhiều phức tạp. Ví như Lương Hòa không có bố, ông
bà ngoại cũng ly hôn. Nghiêm Chân thì sớm mồ côi. Ôn Nhiễm thì bố mất sớm, gia
đình đằng nội ghẻ lạnh mẹ.
Phải nói là Mèo Folk đã tận dụng tình tiết này
khá tốt để lý giải tính cách và lòng can đảm của 3 nữ chính. Nhưng kiểu xây dựng
này dễ làm người đọc nhàm chán. Cũng không thiếu cách để tạo hoàn cảnh cho nhân
vật, chẳng việc gì cứ phải éo le.
- 3 nam chính lớn tuổi hơn nữ chính. Nghiêm
Chân – Hoài Việt thì mình không nhớ lắm. Nhưng Diệp Dĩ Trinh hơn Ôn Nhiễm 8 tuổi,
Hoài Ninh hơn Lương Hòa 7 tuổi. Cá nhân mình thì thích kiểu hôn nhân này. Là phụ
nữ, lấy chồng già dặn hơn mình một chút sẽ có cảm giác ổn định và an toàn hơn
nhiều chứ.
-Tình yêu của các nhân vật là dạng mưa dầm thấm
lâu, bồi đắp dần dần. Không có sét đánh hay kiểu "Nhất kiến chung tình"
phổ biến của tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc. Nhân vật nam tuy đẹp trai khí chất
( soái ca :x) nhưng cũng chẳng phải dạng nhất quả đất; còn nhân vật nữ chỉ thuộc
dạng xinh xắn đáng yêu, không phải khuynh nước khuynh thành.
Điểm này khiến câu chuyện trở nên gần gũi hơn,
bớt màu sắc hoang đường mơ tưởng. Dĩ nhiên nhân vật cũng chỉ có từng đấy kiểu:
đẹp- không đẹp; da mặt dày – da mặt mỏng; giỏi giang – bình thường – dốt nát,…
Hơn nữa viết về những kiểu người na ná nhau thì cũng dễ gây nhàm chán. Được cái
là Mèo Folk không thuộc kiểu tác giả say sưa miêu tả mặt mũi, ngoại hình cũng
như tiền tài của nhân vật, thành ra cũng không quá ngán. Mình bắt đầu ngán cái
kiểu miêu tả nhân vật nam " anh tuấn", "tuấn tú", "khí
chất", "như vị thần", …bla…bla… hay nhân vật nữ "kiều mỵ mê
người", "mê hồn", … rồi. Quá chung chung, nhân vật không gây ấn
tượng mấy. Thực ra tính cách của 3 nam chính cũng kha khá tương đồng, nhưng
mình vẫn thấy cách thể hiện tình yêu của họ có gì đó riêng biệt, thế là không bị
trùng lắp.
=> Suy ra là không có kiểu "sét đánh vì
anh/em quá đẹp", mở ngoặc luôn là kiểu mình ghét vô cùng. Não rỗng mới như
vậy. Người ta có thể nhất thời mê muội hay ngây ngẩn vì sắc đẹp, nhưng có ai thực
sự yêu chỉ vì cái mặt đâu cơ chứ? Nếu chỉ yêu cái mặt thì người yêu chả khác gì
bộ quần áo hay đồ trang trí. Mua quách cái gì đẹp đẹp về để cho xong, đỡ phải
nuôi nhau.
Tình yêu của Hoài Ninh – Lương Hòa và Hoài Việt
– Nghiêm Chân đều là kiểu "cưới trước yêu sau" vì không kết hôn vì
tình yêu, mà kết hôn vì gia đình mình. Chẳng ở bên nhau được là bao, nhưng nhân
cách và hoàn cảnh đã kéo họ xích lại gần, rất gần nhau. Nếu bảo mình đi bình luận
về một chi tiết hay mấu chốt nào đó thì quả là hơi khó. Như việc cầm một sợi
xích mà bảo chỉ ra sợi xích to nhất, chắc nhất thì hơi khó rồi. Mình chịu thôi.
Mọi người nếu đã có hứng thú tìm hiểu thì đọc nhé!
Loạt truyện này phù hợp với những bạn nào, biết
nói sao nhỉ, thích đọc ngôn tình kiểu thực tế, nhẹ nhàng và sâu sắc. Chung
chung mình cũng chỉ nói được có thế thôi. Túm lại nếu mọi người hỏi: đọc thế
nào? Mình trả lời: Đọc cũng được. :d
--------Riêng "Chào anh đồng chí trung
tá" thì editor là lacmathunnie đã có một bài
review – cảm nhận sâu sắc hơn mình nhiều (vì gắn bó với truyện lâu dài nên
editor hẳn cũng hiểu rõ "con" nhà mình hơn)-----------------
Cảm ơn những lời bình của bạn. Mình đọc cả ba truyện rồi, mặc dù chưa xong Chuyện dũng cảm nhất nhưng cũng thấy rất thích cách xây dựng truyện của Mèo Folk Scotland. Mình thích nhất là Quân hôn bí mật mà cuội đã dịch và đặc biệt thích tình yêu của Cố Hoài Việt - Nghiêm Chân. Tình yêu từ từ thấm lâu vậy cùng với bạn nhỏ Cố Gia Minh khiến mình cảm thấy thật gần gũi.
Trả lờiXóaKhi đọc Chào anh, đồng chí trung tá,mặc dù vui vì chuyện tình của Cố Hoài Ninh và Lương Hòa, nhưng khi đọc ngoại truyện về Lục Khinh Vũ, mình chợt có một sự đồng cảm sâu sắc. Có lẽ cuộc đời mình cũng có ít nhiều trải nghiệm của tình yêu đơn phương nên đối với Lục Khinh Vũ cảm thấy gần gũi nhiều hơn. Mình luôn bồi hồi nhớ lại đoạn Lục Khinh Vũ ngồi lặng im lúc xem phần cuối bộ phim, và một mình rơi nước mắt. Bao năm theo đuổi một mối tình đơn phương, chẳng còn gì đau lòng và nghẹn ngào bằng điều ấy.
Khi đọc ngoại truyện về Lục Khinh Vũ và Lục Thừa Vấn, mình đột nhiên nhớ tới một câu trong truyện của Nam Cao (dù mình cũng chả thích truyện của Văn Cao):"Hạnh phúc là tấm chăn hẹp, người này co thì kẻ kia sẽ bị hở". Chuyện tình cảm là không thể cưỡng ép, nên tấm chăn hạnh phúc kích cỡ chỉ vừa đủ hai người kia, thật tiếc là không phủ đủ bốn người.
XóaMình thích Quân hôn bí mật & Chào anh đồng chí trung tá ngang nhau; còn Chuyện dũng cảm nhất thì hơi mơ hồ, không thực sự thích lắm.
Cảm ơn bạn đã chia sẻ với mình. :x