Nàng nghĩ điều đó giải thích tại sao nàng vẫn đang sử dụng các biện pháp
an toàn. Một tia tội lỗi nhỏ xíu thoáng qua nàng tựa như tia sét mùa hè. Nàng
thừa nhận ít nhất là với bản thân mình rằng những gì nàng đang làm không công bằng
cho lắm. Nhưng nàng sẵn sàng mạo hiểm mọi thứ để có cơ hội cho một tình yêu
đích thực. Ngay cả khi một ngày nào đó Adam sẽ phát hiện ra những gì nàng đã
làm. Nếu ngày đó thực sự đến, nàng sẽ thú nhận tất cả và mong anh sẽ hiểu.
Hàng đêm, anh cố hết sức để khiến nàng mang thai, không còn nghi ngờ gì về
việc anh đang cố gắng để kết thúc thật nhanh chóng cuộc hôn nhân của mình và đẩy
nàng trở lại con đường của chính nàng.
Anh chỉ là không biết chuyện chính nàng lại phá hoại cuộc thương lượng
khi mới đầu nàng là người đề xuất ra nó.
“Gina, chuyện này có khi hóa ra khó hơn mày tưởng đấy” Nàng thừa nhận
trong yên lặng, có lẽ là không thể được.
Song ngay cả khi ý nghĩ ấy xuất hiện trong đầu nàng thì nàng thề mình sẽ
không dễ dàng từ bỏ.
Nàng quyết định tiếp tục sử dụng biện pháp bảo vệ của mình từ trước đám
cưới. Đúng, nàng muốn có một đứa con. Là đứa con của Adam. Nhưng nàng càng muốn
có cơ hội để làm cho Adam thực sự muốn có nàng lâu dài hơn thời gian thỏa thuận
của họ. Nàng muốn có thời gian để họ làm quen với nhau. Thời gian để anh nhận
ra rằng họ có chung điều gì đó đặc biệt.
Thời gian để anh dần yêu nàng.
Mạo hiểm.
Uhm, đúng vậy.
Nhưng nếu nàng có thể khiến điều đó xảy ra, thì cũng đáng.
Trong lúc tâm trí còn đang lang
thang với những câu hỏi “Sẽ thế nào nếu …” rất hay được dùng tới dạo gần đây, thì trên
con đường dẫn vào biệt thự nàng nhận thấy một chiếc xe thể thao màu đỏ tươi
đang tiến đến. Trước khi nàng thắc mắc xem khách của họ là ai, thì một chiếc xe
khác rẽ vào con đường vào trang trại ngay phía sau cái xe rất hăng hái kia.Lần
này là một chiếc xe chở ngựa khổng lồ. Ngay lập tức sự hứng khởi xẹt qua nàng.
“Chúng đến rồi!”. Nàng cười sáng lạn, quay người chạy trở lại phòng ngủ.
Nàng chạy xuyên qua căn phòng lớn, gần như không chú ý vào nó, sau đó chạy xuống
sảnh và nhảy xuống hai bậc thang một lúc. Nàng đã đứng trên đường lái xe vào
nhà xe khi chiếc xe chở ngựa từ từ tiến vào và dừng lại ở sân.
Một người đàn ông cao lớn và quyến rũ bước ra khỏi xe, nhìn Gina và nói “Em
đoán rằng sự háo hức chào đón này không dành cho em thì phải?”
Gina cười cười với cậu em trai của Adam. Travis rất dễ tính, rất thoải
mái. Vì vậy đã đáp lại nụ cười của Gina bằng tiếng cười lớn hơn. Cuộc sống sẽ dễ
dàng hơn biết bao nếu nàng yêu chàng trai này? Dù vậy, thật đáng tiếc khi nhìn anh,
nàng lại không thấy tiếng "lách tách" của thứ gì đó nóng bỏng và ngọt
ngào sâu trong lòng. Chỉ đơn thuần là sự
ngưỡng mộ của một người phụ nữ đối với một người đàn ông quyến rũ.
“Xin chào, Travis, rất vui được nhìn thấy cậu”. Nàng vẫy chiếc xe kéo “Những
con ngựa của chị đang ở đây”
“Bị vượt qua bởi một chiếc xe tải chở đầy ngựa ư?” Travis bước ra phía trước
chiếc xe, sau đó nghiêng người uể oải lên mui xe "Chắc mất phong độ rồi. Tôi
đến chào đón chị dâu mới vào gia đình đây."
Nàng biết Travis và Jackson có cảm giác được điều gì đó về cuộc hôn nhân
của họ, nhưng anh vẫn đến. Chào đón cô vào gia đình King, dù hơi cụt ngủn một
tí. Vì điều đó, nàng muốn hôn anh. Nàng đến chỗ anh ôm nhẹ “Cảm ơn, chị thực sự đánh giá cao vì điều đó”
Anh siết chặt vòng ôm và giữ nàng lại bằng hai tay khi nàng muốn rời ra.
Nhìn sâu vào đôi mắt nàng, Travis hỏi: “Mọi chuyện thế nào rồi Gina? Adam đã
làm khó chị chưa?”
“Không hẳn” Nàng mỉm cười, cảm thấy biết ơn vì sự thấu hiểu.
“Cho anh ấy thời gian” Travis nói với một cái nháy mắt. Sau đó nụ cười nhạt
dần trên gương mặt anh “Gina, em muốn chị
phải thật cẩn thận, được không? Em không muốn chị bị tổn thương và ...”
“Tại sao cậu lại ôm vợ anh như thế,
Travis?” giọng Adam bùng nổ khi anh đi từ chuồng ngựa ra.
“Ồ, chị ấy chỉ vừa có một cái ôm tuyệt vời thôi mà, phải không?” Travis
có vẻ cười cợt khi anh bóp nhẹ vai nàng lần nữa. Anh nháy mắt với nàng trước
khi rời đi.
Mặt Adam cau có và mắt anh nheo lại. Gina ước chi nàng
có thể vờ rằng anh thực lòng hơi ghen một chút, nhưng nàng lại có cảm giác anh
phiền lòng vì sự xuất hiện không báo trước của Travis, hơn là vì cái ôm.
Adam nhìn nàng và sau đó chuyển
ánh mắt tới em trai anh. “Cậu đang làm gì ở đây?”
“Ah ha, chào ông anh trai” Travis trả lời,
Gina nhìn chồng và cố gắng kiềm chế phản ứng của bản thân. Nhưng quá muộn.
Dù có cố kiểm soát đến mấy, cơ thể nàng vẫn nóng lên khi nhìn thấy Adam. Gặp
Travis hoặc Jackson, hay những anh chàng với thân hình siêu mẫu và quyến rũ vô
vàn khác, phản ứng của nàng hoàn toàn khác. Thế nhưng nhìn thấy Adam thì bụng dạ
nàng nhộn nhạo hết cả, tim thì đập như phi nước đại.
Bất chấp vẻ ngoài cau có tự nhiên của anh và xu hướng tránh xa tất cả những
ai muốn tiến lại gần, nàng vẫn yêu anh. Đâu đó đằng sau vẻ khó chịu không hề
thay đổi kia, dường như vẫn luôn có một chàng trai mười sáu tuổi đã đưa nàng về
nhà khi bị ngã ngựa. Sâu thẳm bên trong Adam, vẫn còn tồn tại vị anh hùng trẻ
tuổi luôn đến giải cứu cho nàng ở vũ hội trường, một khi buổi hẹn trở nên quá bết
bát.
Nàng nhìn anh và thấy không chỉ quá khứ, mà cả tương lai biết đâu có thể
xảy ra của hai người, cũng nhận ra tình yêu của nàng dành cho anh trong suốt những
năm qua luôn luôn tồn tại. Chúa giúp nàng. Nàng một hơi thật sâu, đợi anh nhìn
về phía mình và nói với một gương mặt sang bừng “Những con ngựa của em đang ở
đây.”
“Anh thấy rồi”, anh nói, lia một ánh nhìn về phía chiếc xe tải đang đậu gần
bãi chăn thả. “Nhưng tại sao?”
Đó là điều mà nàng không hề mong đợi “Ý anh nói là gì? Tại sao ư?”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét