Anh ngẩng đầu lên, nhìn xuống
mắt nàng và giữ nàng thật hoàn hảo, cho phép cơ thể nàng thích nghi dần với sự
hiện diện của anh. Gina rên rỉ, vùi mình vào đống gối đằng sau. Nàng hơi cử động
hông, nhấc lên rồi hạ xuống, cảm nhận anh chậm rãi xâm nhập vào sâu hơn, và khi
anh đòi hỏi đến từng inch một, nàng cảm thấy mình giãn ra để thích ứng.
"Ôi trời…" Nàng thở
dài và nhìn thấy anh đang mỉm cười với mình.
Nàng mỉm cười trở lại, rồi
thở gấp khi anh cử động hông thật mạnh, đẩy lên cao hơn bên trong nàng.
Anh thả lỏng mình, ngồi trở
lên, dùng tay nâng hạ thân của nàng một chút và giữ cơ thể nàng chặt hơn bên dưới
bản thân.
"Chúng ta chỉ mới bắt đầu
thôi."
"Trời đất."
Ngón trỏ của anh ấn mạnh vào
nụ hoa căng cứng, nóng bỏng ở trung tâm của nàng và lưng Gina uốn cong trên nệm.
Tay nàng quơ quào tìm thứ gì đó để nắm lấy, mấy
ngón tay túm lấy tấm chăn lụa bên dưới. Chẳng ích gì, nàng vẫn thấy thế giới
xung quanh chao đảo và nghiêng ngả bí hiểm mỗi khi anh cử động, rút ra để rồi lại
đâm vào nàng lần nữa.
Những ngón tay anh tiếp tục
cọ xát và ấn vào điểm nhạy cảm nhất của nàng, cho đến tận khi Gina quằn quại
trong vòng tay anh, lắc hông, vô thức dẫn dụ cơ thể anh vào trong nàng sâu hơn
nữa. Quá nhiều, nàng nghĩ. Tất cả đều quá nhiều. Mình không thể chịu được
nhiều xúc cảm như thế. Quá sung sướng. Chắc chắn phải có một điểm tận cùng nào
đó mà cơ thể mình chỉ đơn giản là tan chảy thành vũng nước.
Và rồi anh lại chỉ cho nàng thấy hoàn tàn
khác. Với đến với nàng, anh giữ vòng eo nhỏ và nâng nàng lên khỏi giường, đặt
nàng vào lòng mình sao cho chiều dài của anh nằm thật sâu bên trong nàng. Gina
nhìn thẳng vào mắt anh khi anh hướng dẫn cho nàng đâm thẳng vào anh với nhịp điệu
đơn giản, giày vò cả hai người họ.
Cơn gió tràn vào phòng, mùi
cây xô sa mạc hòa quyện với nhiệt độ từ cơ thể và mùi vị ái ân của họ. Da chạm
da, hơi thở giao hòa, tiếng thở dài của họ trở thành bản giao hưởng của mong muốn
và khát khao vô tận.
Chuyển động bên trên, trượt
cơ thể mình lên anh, Gina phát hiện ra thứ ma thuật mình chưa từng mong đợi. Cơ
thể nàng run rẩy, bên trong người căng ra, cố đeo đuổi sự giải thoát đang dần
thành hình. Trái tim nàng phồng lên, ngập tràn hồi hộp vì cuối cùng cũng được
trở thành một phần của Adam. Tâm trí nàng chạy đua với vô số tưởng tượng mà
chính nàng cũng không cho phép mình chìm đắm trong đó. Tưởng tượng về hai người
bọn họ, bên nhau. Mãi mãi.
Dù một phần trong nàng đang
khóc thương, nàng vẫn thêm nếm vào cái cảm giác đang lan tỏa khắp người. Nàng
nhìn vào đôi mắt của Adam, và đánh mất chính mình trong chiều sâu cực kỳ cực kỳ
tăm tối đó và chứng kiến khoảnh khắc xúc cảm cháy lên, tỏa sáng mà nàng biết
chính nàng đã mang lại cho anh.
Cơ thể càng lúc càng thắt chặt.
Nàng run rấy. Nàng nín thở, và khi trượt xuống chiều dài của anh một lần nữa, sự
bùng nổ đầu tiên đâm sầm vào nàng.
"Adam!" Nàng siết
chặt vai anh, cố gắng đứng vững trong cái thế giới đột nhiên rung động điên cuồng.
"Thả lỏng," anh
yêu cầu, giọng nói trầm thấp, thô ráp từ sâu trong cổ. "Thả lỏng cơ thể
em, Gina."
Nàng đã làm thế. Không thể
làm gì khác. Không muốn cố gắng. Thay vào đó nàng đẩy bản thân với tới thứ cảm
xúc kì diệu đang lan tràn khắp châu thân. Từng cơn sóng run rẩy nối tiếp nhau
lan tỏa khắp người nàng thật lâu sau khi cơn chấn động đầu tiên chấm dứt.
Và khi Gina tưởng mình không
thể nào nhận thêm được nữa thì vẫn còn nhiều hơn. Adam đặt một tay vào điểm cơ
thể họ nối với nhau. Anh lại cọ xát vào điểm nhạy cảm chứa cả ngàn đầu dây thần
kinh năng lượng đó. Gina nảy lên trong vòng tay anh và siết chặt hông quanh anh
theo bản năng.
"Adam…" Giờ nàng
thì thầm tên anh, tiếng thở dài thỏa mãn.
"Lần nữa," anh
nói, đưa nàng lên đỉnh thậm chí còn cao hơn từ trước đến giờ. Tâm trí nàng vỡ vụn,
khắp người mệt lử và khi nàng cảm thấy bản thân đang rơi, nàng nghe được tiếng
gầm của Adam và biết rằng anh cũng đang rơi xuống như mình.
---Ngoài lề-------
Sau hai phần đồng hành cùng chúng ta, vì nhiều lý do cá nhân bạn Blue River đã chính thức xin rút lui. Dù chỉ biết nhau qua hai phần truyện rất ngắn, nhưng bạn Blue River đã gửi cho tất cả bạn đọc rất nhiều tình cảm và công sức của mình. Lẽ ra Vesper muốn giới thiệu bạn í một chút cho mọi người, nhưng đáng tiếc vẫn chưa kịp. Chúc Blue River nhiều điều tốt đẹp và sớm quay trở lại bầu bạn với hội mọt truyện nếu có thể!
Từ giờ mình sẽ lại tiếp tục solo bộ truyện này. Có gì sai sót mong được lượng thứ và chỉ giáo. Cảm ơn mọi người.
Càng ngày nhân vật Gina càng bộc lộ nhiều điểm khiến chúng ta phải suy ngẫm và học tập. Cá nhân mình rất thích cô. Một nội tâm giàu cảm xúc và nhất là sự dũng cảm, dám liều lĩnh đánh cuộc cùng trí thông minh lanh lợi. Chẳng hiểu có phải vì vậy mà mình không thích nam chính cho lắm. Nhưng Adam cũng không phải người xấu, chỉ là có chút nhược điểm mà thôi. Mỗi người một suy nghĩ. Không dễ phán xét ai cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét