29 thg 7, 2012

Tiệm cà phê hoàng tử số 1 - Bổ sung chap 7.4


-----------
En Chan vượt lên trước hắn và nhảy vào thang máy. Nó ấn nút xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm và cửa đang đóng dở khi một cặp đôi bước vào. Thực là đáng ngạc nhiên đối với nó khi có nhiều người đến vậy lại thích đi dạo trong cửa hàng bán đĩa vào chiều cuối tuần. Đặc biệt là một đôi trẻ tuổi như họ.
Cả hai người đó đều vô công rồi nghề à? Ồ đúng vậy, gã này vẫn còn vô công rồi nghề cho đến vài tuần trước, khong phải sao? Mình tự hỏi điều gì khiến hắn chịu điều hành một tiệm cà phê nhỉ?  Qua cái phòng khách sạn và chỗ tiền hắn tiêu vào mớ tách chén, chắc nhà hắn cũng có chút tiền. Ừm, không quá nhiều tiền, nếu nhìn vào việc hắn phải đứng ra gánh lấy một tiệm cà phê ở ngoại thành. Có thể hắn là con út của gia đình mới phất nào đó?
" Anh, sao anh đối xử với em thế này? Anh không thấy anh rất vô lý sao?"
Người phụ nữ sưng sỉa quay sang gã đàn ông.
"Im đi."
" Em không em. Mẹ đã đồng ý rồi. Tại sao anh không cho em mua thứ em thích? Anh cũng thích em dọn đồ ăn cho anh bằng những cái đĩa đẹp mà?"
" Nói sau đi."
" Anh có phải trả tiền đâu. Em sẽ dùng thẻ tín dụng của em. Nếu mình không mua nhãn hiệu đĩa đó bây giờ, không biết bao giờ mới có thể…"
" Chó chết, câm đi!"
Chuông kêu lên và thang máy mở ra. Mắt và gương mặt người phụ nữ đã đỏ cả lên, cô ấy đứng im lìm. Gã đàn ông nắm cổ tay cô lôi đi. Không khí quanh họ lạnh đến mức En Chan không dám thở mạnh. Nó đi theo họ về phía xe ô tô, nhưng không thể đừng để ý đến hai người kia. Người phụ nữ khóc lóc bắt đầu gào thét.
" Quên đi! Hết rồi! Hết cả rồi!"
En Chan quay đi như không thấy gì và tiếp tục đi về xe của Han Kyul. Han Kyul, người không bao giờ thèm liếc một cái vào việc của người khác, đã ngồi vào ghế lái nổ máy. Đúng lúc đó, tiếng động ầm ĩ  vang lên. Ngay khi En Chan quay ra, thứ gì đó đâm sầm vào nó.
"Á!"
En Chan thấy mình bị va vào, nhưng chỉ khiến nó lảo đảo một chút. Cơ thể được huấn luyện của nó khá linh động trong những tình huống đáng ngại. Nó còn cao và khoẻ hơn phần lớn phụ nữ nữa.
"Ahhh… ôi…" Người phụ nữ đổ sập xuống sàn. Vô cùng kinh ngạc, En Chan đi về phía cô ta.
" Cô có sao không? Có bị thương không?" Nó đang giúp người phụ nữ khóc thút thít vì đau đứng lên thì ai đó gầm lên.
"Này!! Mày làm cái khốn nạn gì đấy?"
"Hả? Cô ấy- "
" Mày nghĩ mày để bàn tay bẩn thỉu của mày ở đâu đấy?" Khi nó nhận ra gã đàn ông sắp tần công mình, mắt nó loé lên. Quá nhiều đối với kỹ năng Tae Kwon Do của nó.
"Ugh… chó chết…" En Chan nằm ẹp trên sàn ôm mắt trái. Như thể mắt nó nổ tung vậy. Đầu nó ong ong và mọi thứ cứ nhoè nhoẹt.
" Mày nghĩ mày đang làm cái chó chết gì???"
Cái giọng này! Ngạc nhiên quá, En Chan nhảy lên. Nó không tin nổi cái cảnh trước mắt mình. Han Kyul sập cửa như sắp đập ra đến nơi,  bắt đầu chạy hết tốc lực về phía gã đó!
" Ai để bàn tay bẩn thỉu trên CÁI GÌ hả con mẹ mày!"
Nếu bây giờ không phải lúc trình diễn kỹ năng lực sỹ của nó thì không biết còn lúc nào nữa. En Chan nhào đến chỗ Han Kyul và giữ chặt thắt lưng hắn.
"Ahjussi!"
May là tay hắn chỉ đấm vào không khí.
"Bỏ tao ra! Bỏ ra!"
En Chan bám chặt vào người đang gào rống và phát rồ kia. Hắn như con chó điên ấy. Rõ ràng không phải người thượng lưu rồi.
" Này! Anh! Biến khỏi đây đi, trước khi tôi thả con chó điên này ra."
"Này! Đứng lại đó cho tao! Mày trêu vào tao rồi bỏ chạy hả, thằng mất dạy? Hả?! Này!"
" Trời đất, bỏ đi, ahjussi!"
Mắt tôi đang đau, được chưa? Mẹ nó.


-----------------
Note:


Bản tiếng Anh mình có bị thiếu mất một đoạn bổ sung này, nên thay vì post nó chung với 7.4, mình tách riêng ra. Đoạn này mình phải lấy từ một trang gần như fanpage của một bạn hâm mộ Coffee prince ( >_< Đoán thế. Lập hẳn một trang xanga cho truyện.).
Link đây: Coffee prince (English translation)
Ở đây các bạn có thể copy về word rồi đọc. Vì trên Scribd bây giờ không cho down miễn phí nữa. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét