29 thg 6, 2012

Tiệm cà phê hoàng tử số 1 - Chap 6.3




Gần như thế này, anh có thể thấy gương mặt của cô thật độc đáo. Tóc ngắn, mắt to, da trắng. Có phải vì anh say không? Cô trông như con trai. Một cậu bé xinh xắn, môi đỏ.
" Ngài đợi ở đây nhé? Hay ngài muốn tôi đưa ngài đến xe?"
Han Sung lại đẩy tay của cô gái ra và xiêu vẹo đi theo. Anh xoay xở ra đến cửa quán bar, gió đêm lạnh cóng quất vào anh. Tốt hơn rồi. Nó giúp đầu óc anh tỉnh táo ra một chút. Anh đang đi về phía bãi đỗ xe khi cái dạ dày lên tiếng cảnh báo. Anh tự nhủ sẽ không sao đâu và đi qua chỗ rẽ. Bỗng nhiên dạ dày anh lộn lên. Anh buộc phải tống hết những thứ trong dạ dày ra và tựa đầu lên tường. Đây là lần đầu tiên anh nôn từ khi còn là lính mới ở trường Đại học.
" Tôi biết mà. Tôi biết sẽ thế này mà."
"Ugh!" Cái vỗ đầu tiên lên lưng làm ngực anh rung lên. Không thở nổi.  Đau đến mức tưởng như mấy thứ anh vừa nôn ra lại lộn ngược vào trong. Han Sung vẫy tay điên cuồng, ra hiệu dừng lại, nhưng mấy cái vỗ chỉ càng mạnh hơn.
" Cho hết ra đi. Ngài sẽ thấy khá hơn nhiều."
" D-dừng."
" Hả?"
" Ặc."
" À nước hả? Ok, đợi một chút." Han Sung ngồi bệt xuống sàn, bơ phờ. Anh ngồi ngay cạnh bãi nôn của mình. Anh cảm nhận cơn gió lạnh và nghe tiếng xe cộ. Khi bắt đầu nhìn quanh, anh rút khăn tay lau miệng.
" Nước đây."
Sau khi súc miệng một hai lần và ho, anh thấy khá hơn và nhìn qua cô gái, người vẫn bận rộn đi lại xung quanh. Cô mang rác ra. Rồi lại gần anh, tay cầm thứ gì đó.
" Ngài cảm thấy tốt hơn chưa ạ?"
 Từ giọng nói, có thể thấy rõ cô đã trải qua khoá đào tạo phục vụ. Han Sung cười bất chấp chính mình.
" Có vẻ ngài khá lên rồi. Nhưng cái thứ đằng kia bẩn quá, sao ngài không lại đây ngồi?"
Han Sung nhìn theo ánh mắt của cô gái và nhấc người lên. Anh ngồi cạnh bậc cấp của cửa sau quán.
" Cô là người mang người đàn ông đó ra ngoài đúng không?"
" À vâng. Ông ta say khướt. Ông ta cũng rất nặng vì quá say. .. Tôi đưa ông ta lên taxi. Không biết ông ấy có về nhà được không."
" Cô rất có sức khoẻ."
" Đấy là vấn đề." Cô gái thở dài và lại gần hơn. Cô thả mình xuống ngay cạnh anh, tay nghịch nghịch miếng chất dẻo. Nó kêu bôm bốp.
" Hôm nay là ngày thứ hai, và biên bản của tôi đã là tám cốc."
" Tám cốc?"
" Ý tôi là bị vỡ. Hai cái đĩa vỡ. Một cái bình vỡ. Quản lý bảo tôi bắt đầu từ mai không phải đến làm."
Cô gái thở dài lần nữa.
" Bắt đầu từ tháng này, chẳng việc gì ra hồn. Mẹ tôi làm mất nhẫn. Đứa em gái duy nhất của tôi mở ra một loại câu lạc bộ rồi cuỗm phí thành viên để tham gia lớp luyện giọng. Con nhỏ điên khùng. ( Thở dài). Tôi thấy thương cho nó mỗi lần nghĩ đến. Nếu nó đã sẵn sàng làm đến mức ấy …"
" Cô hút thuốc không?"
" Hả? À không. Nhưng chú hút thuốc cũng được, ahjussi."
Dễ dàng chuyển từ " ngài" sang "ahjussi", thờ ơ kể về rắc rối của mình trước mặt người hoàn toàn xa lạ - Đúng là cô gái thú vị.
" Võ đường thì ngày một vắng mà giá thịt thì ngày một tăng. Tôi tiếp tục bị mất việc làm thêm, việc duy nhất tôi còn lại là việc lúc sáng sớm."
" Việc lúc sáng sớm?"
" Đúng. Nhưng không được trả nhiều lắm. Là đi giao sữa. Khỏi phải kể đến cái xe đạp ghẻ của tôi đang trong hình dạng xấu xí, tương lai có vẻ khá đen tối. Hôm kia, tự nhiên mũi bị ngạt nên tôi phải chạy quanh khu phố đến khi ngửi thấy mùi ngòn ngọt trong mũi. Hôm đấy khi dạy học, nó bắt đầu chảy máu, và làng nước ơi, đúng là một trận náo loạn. Cả hai lỗ mũi bắt đầu chảy máu, Seung Kyung thì hét oang oang và Tae Won chạy vòng quanh nói nó sẽ bịt lại cho tôi. Đứa nhóc đó. Nó luôn tự làm mọi việc. Đó là lần đầu tiên tôi chảy máu mũi kể từ khi học lớp bốn, cái lần tôi đọ sức tấm ván gỗ."
Đọ sức tấm ván gỗ?
" Phần tồi tệ nhất là tên khốn sâu bắp cải đó…. Eo! Tôi còn chẳng muốn nghĩ nữa."
" Sâu bắp cải?"
" Đúng. Chú thấy sâu bắp cải bao giờ chưa? Khi còn nhỏ, lúc bê bắp cải tôi thấy một con. Tôi không dễ bị sợ hay ghê tởm đâu, nhưng nó cực kì béo! Và gã đó nhắc tôi nhớ đến sâu bắp cải. Hắn hoàn toàn là đồ biến thái. Thằng ngu điên khùng. Chó chết! Thằng lưu manh ngu ngốc!" Cô khạc nhổ hai lần.
Kể cả lúc đang nguyền rủa, cô gái cũng  không bỏ miếng chất dẻo trong tay ra. Thực tế, mỗi lần nguyền rủa, tiếng lốp bốp càng to và bạo lực hơn.
" Vui không?"
" Hả? Cái này á? Miếng xốp khí này á?"
" Xốp khí?"
" Ừ. Chú muốn thử không? Cách giải toả stress tốt nhất đấy."


*Note:  Miếng xốp khí là cái gì? Là cái này, mỗi khi mua đồ điện tử mới là trong hộp hay có cái này. Ai là fan của GD & TOP chắc nhận ra ngay. ^_^




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét