27 thg 5, 2012

Bargaining for King's baby - Chap 1.3





 Có khi nàng nên chuyển quách ra khỏi trang trại cho xong. Nhưng dù có làm vy thì nàng cũng vn phi dành c ngày đây thôi, bi nhng con nga Gypsy nàng t tay nuôi nng và dy d đã tr thành cuc đi nàng. Thế nên nàng ch đơn gin là cn phi tìm cách đi phó vi mi tuyt vng vĩ đi ca m thôi.
“Biết ri, biết ri.” Teresa nói, giơ mt tay lên chn đng cuc tranh cãi quen thuc. “Con là ph n trưng thành. Con không cn đàn ông đ hoàn thin bn thân.” Bà th ra cơn gin nóng ny. “ L ra m không bao gi nên cho con xem my cái talk show đó khi đang dy thì mi đúng. Chúng nhồi vào đầu con toàn-”
“-lý lẽ?” Gina mỉm cười tiếp lười. Nàng rất yêu mẹ, chỉ là xin lỗi vì đã không kết hôn và/hoặc không có thai suốt khoảng thời gian chó chết vừa qua thật là ngớ ngẩn.
“ Lý lẽ? Sống độc thân mà là lý lẽ à? Không yêu ai suốt đời nữa? Không hề,” Teresa ngắt ngang, không buồn nghe câu trả lời. “ Không phải thế.”  
Sẽ dễ cãi lý với mẹ hơn nếu một phần của Gina không đồng ý với bà. Được rồi, thì một phần nhỏ. Nhưng một giọng nói nhỏ xíu trong tâm trí nàng thì thầm nhắc nhở rằng nàng không còn trẻ trung bao lâu nữa. Rằng nàng nên từ bỏ những ảo tưởng đáng ra phải mất đi từ nhiều năm trước rồi.
Có điều … nàng vẫn chưa thể làm quen với việc đó.
“Con ổn mà mẹ.” nàng nói, và sẵn lòng tin như vậy.
Teresa vỗ nhẹ lên tay nàng. “ Chắc chắn rồi con yêu.”
Thôi được, Gina sẵn lòng chấp nhận, dù mẹ nàng có đang cố xoa dịu chăng nữa. Ít nhất họ cũng thôi bàn luận về chủ đề này. “ Papa đâu ạ?”, nàng hỏi.  “ Bố bảo sẽ đến thăm con ngựa non sáng hôm nay.”
Teresa phẩy tay. “ Ông ấy bảo có “cuộc họp”. Vô cùng quan trọng.”
“Thế ạ? Với ai cơ?”
“Con nghĩ bố nói cho mẹ biết chắc?”  Teresa thở ra một hơi rất nản lòng làm Gina mỉm cười.
Không gì làm mẹ nàng cáu hơn việc không biết chuyện gì đang xảy ra.
“ Vậy trong khi Papa hội họp, mẹ đến xem con ngựa non cũng được.”
“Ngựa,” Teresa lầm bầm. “ Cô với mấy con ngựa của cô.”
Gina bật cười nắm lấy tay mẹ. “ Đi mà mẹ.”
Khi họ bước về phía cổng rào thì có tiếng động trôi tới tai. Gina quay lại bắt gặp một chiếc xe đang đi xuống con đường ngoằn ngoèo rẽ nhãnh từ đường chính. Bụi cuộn lên phía sau chiếc SUV đen xa xỉ. Gina cảm thấy cái gì đó cuộn lên trong bụng khi nhận ra chiếc xe. Dù có cố lờ đi, hơi thở của nàng như ngưng lại trong ngực còn miệng khô như rang.
Nàng không cần phải nhìn thấy chữ King trên biển số mới biết chắc rằng Adam King lái chiếc xe. Cảm giác của nàng cũng rõ hệt như cảm nhận thấy mảnh sân sỏi đá này dưới chân. Đó là gì? Một loại radar bắt sóng bất cứ nơi nào Adam đến gần chăng?
“ Hoá ra Adam King là cái cuộc họp quan trọng đó,” mẹ nàng đăm chiêu. “ Mẹ thắc mắc tại sao.”
Gina cũng vậy. Nàng biết nàng nên đi làm việc của mình, nhưng không hiểu sao nàng không thể cất bước. Nàng chỉ đứng ngây ra đó, nhìn theo Adam đỗ xe lại và mở cửa. Khi anh bước ra và nhìn xung quanh,  đôi mắt sẫm màu quét ngang qua trang trại, thì thứ gì đó sâu thẳm trong nàng nảy lên hưởng ứng. Ngu ngốc, nàng tự nhủ. Đồ ngu mới cảm thấy bất cứ cái gì với một người thậm chí còn chẳng biết mày tồn tại.
Cái nhìn của Adam tiếp tục lướt đi, như thể anh đang liệt kê trang trại nhà Torino và lát sau sẽ kiểm tra lại. Cuối cùng, ánh mắt anh quét đến Gina. Nàng cứng đờ. Kể cả ở khoảng cách xa như vậy, nàng vẫn cảm thấy sức mạnh trong cái nhìn của anh, như thể anh đã đến gần và chạm vào nàng.
Anh gật đầu với mẹ con nàng, và Gina buộc bản thân nhấc tay lên cho một cái vẫy nửa vời. Gần như ngay trước khi tay nàng dừng lại, Adam đã quay vào nhà.
“Thật lạnh lùng, cái anh chàng đó”. Teresa đứng cạnh Gina, nhỏ giọng. Bà quay sang phía Gina, thêm vào “ Trong con người anh ta có bóng tối.”
Gina cũng nhận ra cái bóng tối đó, nên cũng không thực sự tranh cãi. Nhưng nàng đã quen Adam và anh em anh cả cuộc đời. Và nàng vẫn luôn muốn trở thành người xoá nhoà cái bóng tối đó trong anh.
Đần độn, nàng biết vậy. Phụ nữ mắc cái chứng gì mà luôn muốn làm người “cứu rỗi” đàn ông cơ chứ? Nàng tự hỏi.
Nàng vẫn đứng đó, nhìn theo Adam, mặc dù anh đã vào hẳn trong nhà để gặp cha nàng. Mãi sau Gina mới nhận ra mẹ đang nhìn mình. “Sao ạ?”
“Mẹ thấy thứ gì đó trong mắt con, Gina.” Mẹ nàng thì thầm, lo lắng mím môi lại và ánh mắt bà loé lên.
Gina ngay lập tức quay bước về phía đàn ngựa trên đồng cỏ.  Nàng vẫn cảm thấy hơi run rẩy, nên phải tự bảo đảm bước chân của mình phải dài và chắc chắn. Nàng hếch cằm lên, hất mái tóc ra khỏi mắt, “ Con không hiểu ý mẹ.”
Teresa không dễ bị phỉnh phờ như thế.  Bà nhanh chân chạy theo con gái, nắm tay Gina kéo lại. Nhìn vào mắt nàng, bà nói, “ Không lừa được mẹ đâu. Có điều gì đó trong con hướng về phía Adam King. Con không được phép đầu hàng.”
Ngạc nhiên, Gina cười phá lên. “ Sao cơ ạ? Một người vừa mới năm phút trước giục con kết hôn và sinh con lại nói thế sao?”
“Không phải với anh ta,” Teresa nói. “ Adam King là người mẹ không muốn con dính dáng tới.”
Đáng tiếc.
Vì Adam King là người đàn ông duy nhất Gina muốn.


Hết chương 1

1 nhận xét: